Cha mẹ dưỡng thành kiểu nhân sinh của con cái-Trí tuệ cổ nhân

Cập nhật: 15-12-2018 10:38:25 | Thư viện | Lượt xem: 641

Cha mẹ là tấm gương phản chiếu con cái. Bạn sống thế nào thì cuối cùng cũng hun đúc thành những đứa trẻ như vậy. Cha mẹ yêu thương con cái là thiên tính trời sinh. Đối với một gia đình, cha mẹ là gốc, con cái là quả. Quả mà có vấn đề thì đa phần đều bắt nguồn từ gốc. Vậy nên mới nói, những bậc cha mẹ khác nhau sẽ tạo thành kiếp nhân sinh khác nhau cho những đứa trẻ.

1. Kiểu cha mẹ có tính cách không tốt 

Có những bậc cha mẹ mắng nhiếc con mình là những kẻ ngốc nghếch, là những đứa con tệ hại. Cũng có những bậc cha mẹ suốt ngày cãi nhau, khiến những đứa con trở thành nơi trút giận trong suốt quá trình trưởng thành. Còn nhiều bậc cha mẹ khác lại tùy ý can thiệp, lèo lái cuộc sống của con cái theo ý nguyện của riêng mình.

Sau khi những đứa trẻ này lớn lên, chúng rất dễ bị rơi vào vòng luẩn quẩn từ người bị hại thành người gây tổn hại cho người khác.

2. Kiểu cha mẹ can thiệp quá mức hoặc bao bọc quá mức

Có một kiểu cha mẹ muốn biến con cái thành những tác phẩm điêu khắc của chính mình. Họ muốn con cái phải trưởng thành theo hình ảnh mong muốn trong lòng mình nên quản chế nghiêm khắc mọi hành vi của chúng.

Nếu mọi chuyện nhất nhất đều bắt con phải nghe theo lời mình thì nhân phẩm cha mẹ cao đến đâu, nhân phẩm con cái sẽ chỉ cao đến đó. Phong độ cha mẹ lớn đến đâu, phong độ con cái cũng lớn đến đó. Cuộc đời của bạn chính là khuôn đúc cho cuộc đời của con cái mình.

3. Những ông bố bà mẹ thực sự ưu tú đều làm thế này

Khi những bậc phụ huynh khác can thiệp quá mức hoặc bao bọc con cái quá mức thì những bậc cha mẹ cao minh đều đang “buông tay” cho con cái mình.

“Hết thảy mọi học vấn điều tốt nhất là gần với thiên tính của mình, như vậy thường sẽ chỉ phải bỏ ra phân nửa công sức mà thu được thành tựu gấp bội…. Môn mà cha giới thiệu cho con chưa chắc đã hợp với con. Con cần tự mình trải nghiệm và quyết định, đừng để tâm quá đến lời của cha”.

Suốt bao năm qua vẫn có rất nhiều bậc phụ huynh không hiểu đạo tự nhiên, chỉ ỷ vào quyền uy của mình mà quên mất trọng tâm của việc giáo dục chính là sự tôn trọng sinh mệnh.

Hãy để con cái rời khỏi vòng an toàn bên cha mẹ, thì chúng mới có thể suy nghĩ độc lập, tự mình tìm hiểu, khám phá và đối diện với cuộc sống. Như vậy chúng mới có được bầu trời kiến thức bao la, mới có được tầm nhìn cao xa và nhân phẩm cao cả hơn(St)

 

Ý kiến phản hồi

Gửi Phản hồi


V . Quê Hương Việt Nam q Bước đầu học Phật